BÌNH NGUYÊN
- Tên thật: Trần Tấn Sính
- Năm sinh : 1944 - Năm mất: 2008
- Quê quán : Duy Trinh, Duy Xuyên, Quảng Nam
- Cư trú và mất: Tại Thành Phố Hồ Chí Minh
- (những bài thơ giới thiệu ở đây đã có in trong “Thuyền Rồng Chúa Ngự”, Nxb Văn học, năm 2009)
THƠ BÌNH NGUYÊN
Bàn tay năm tháng hao gầy
Viết lên trang giấy những ngày phôi pha
Mai sau đời có chia xa
Rằng anh trút lệ lên tà áo em
CÕI BÌNH NGUYÊN
Lên đường
Này rượu thơ ơi
Theo ta về cõi
Đất trời bình nguyên
Hoa ngần
Mọc giữa thiên nhiên
Ngàn hương dội bóng
Trăng miền quê xa.
BÓNG THU
Kính dâng hương hồn Phụ Mẫu
Ai đem sương khói rắc lên mù
Cho bóng mây mờ chắn nẻo thu
Đỉnh Thái sơn chờ chân lãng bạt
Bò Thanh bình đợi gót phiêu du
Lá rơi mấy độ trăng tròn khuyết
Mắt đọng bao lần lệ hát ru
Lời mẹ vọng vể đêm tĩnh lặng
Buồn nghe huyền thoại tủi canh sầu!
GIỮA ĐƯỜNG
Nỗi niềm xa xứ lạ nơi
Bước chân trên mảnh đất người gió sương
Hồn hoang đi khắp bốn phương
Tình quê đứng khựng giữa đường chiêm bao.
VỀ NGUỒN
Hỏi đâu nguyên quán đường về
Giữa mênh mông núi rằng quê hương đồi
Sương đọng lá, nước nguồn trôi
Trái tim ướt lệ từ thời nguyên sơ
Máu tươi thấm đất bao giờ!
Còn trong vô tận những bơ vơ chiều
Ngày đi người chẳng bao nhiêu
Ngày về đất đã thêm nhiều mộ bia
Nguyện cầu thế giới bên kia
Hồn thiêng về giữa rừng khuya miên trường
Vẩy tay chào giã biệt nguồn
Thiên nhiên tồn tại một rừng đầy hoa.
Nghĩa trang Nỗng Hành - Duy Xuyên, 4-2000
TẠ TỪ
Bên xưa lỗi hẹn xin vể
Tạ từ còn mảnh trăng thề chứng cho
Đường xa chân cát bụi mờ
Người đi lỡ một chuyến đò hồi hương.
TIẾNG ĐÊM
Bỗng dưng một cánh chim trời
Lạc loài bay gọi bóng người trong đêm
Phiêu bồng ngày tháng lãng quên
Hồn hoang nương gió cánh chim theo về
Xa nghe văng vẳng bốn bề
Tiếng đêm thổn thức tình quê đong đầy.
GIỌT SƯƠNG CHIỀU
Tuổi xanh trả quãng đời thơ
Tuổi vương vấn trả lại chờ đợi xưa
Bạc màu tóc đã dần thưa
Trời riêng còn một khoảng thừa bỏ không
Còn trong gió bãi sương đồng
Chút hương xin gửi về bông hoa rời
Trăng sao trả lại cho trời
Tình yêu xin gửi đến người muôn phương
Chuyện xưa như nắng bên đường
Chuyện giờ như những giọt sương rơi chiều.