ĐẶNG XUÂN
- Tên thật: Đặng Xuân
- Năm sinh : 1960
- Quê quán : Duy Trinh, Duy Xuyên, Quảng Nam
- Hiện ở tại : thành phố Hồ Chí Minh
- (những bài thơ giới thiệu ở đây đã có in trong “Thuyền Rồng Chúa Ngự”, Nxb
- Văn học, năm 2009)
TRÊN ĐỒI CỎ XƯA
Bóng đêm buông xuống dòng đời vội
Một mảnh hồn riêng lạnh giữa trời
Lần bước lên đây tìm bạn cũ
Gặp vầng trăng lặn cuối mùa thu
TẾT VỀ NHỚ MẸ
Mỗi độ Tết về con nhớ Mẹ
Ngày xưa vất vả đã bao lần
Lo toan, gánh nặng chồng chất mãi
Mỗi Tết, xuân về tóc bạc thêm
Mỗi độ xuân về con nhớ Mẹ
Cái nghèo chất mãi, cái nghèo thêm
Lo ba bữa Tết, quần áo mới
Cho con sánh bước xới bạn bè
Bán từng trái ổi, bí, ngô, khoai
Đắp đổi cho ba bữa Tết xài
“Phải? - Không?”, Mẹ nói đời Mẹ khổ
Nón cời lủng lỗ, má đen thui
Mỗi độ xuân về con nhớ Mẹ
Thăng trầm nghèo đói mãi quanh năm
Trầu cau không đủ, áo cơm thiếu hụt
Đời nghèo, bếp lửa tắt quanh năm
Mỗi độ xuân về con nhớ Mẹ
Thân còm, gầy đét, mắt sâu đen
Nhịn ăn nhịn mặc, lo Tết đến
Vì đàn con, Mẹ mãi hy sinh
Mẹ mãi hy sinh vẫn chung tình
Đường đời cám dỗ, chẳng đổi thay
Tuy là hoa đẹp thời xuân sắc
Mẹ vẫn bên con, đắp chăn mềm
Lớn khôn, con hiểu Mẹ nhiều lắm
Cảm thông chia sẻ nỗi đau sầu
Nhưng mà Mẹ đã đi xa lắm
Để lại lòng con nỗi tiếc thương
Hiếu đạo chưa tròn mãi vấn vương
Ôi tình mẫu tử hạnh yêu thương
Nay lòng báo hiếu, đâu còn nữa ?
Chỉ còn niệm Phật, tiễn Mẹ đi
Xuân về, Tết đến lệ hoen mi
Bởi vì thiếu Mẹ. Mẹ đã đi
về nơi thế giới ngàn thu ấy
Con chỉ nguyện cầu Tâm từ bi.
VÉ SỐ
Ta rao vé số cuộc đời
Thiên cung đi đến chào mời: bán, mua
Bỗng dưng hết nắng lại mưa
Kính xin Thượng đế: Dạ thưa con về!