ĐỀ OANH
Tên thật: Lê VănThí
Bút hiệu : Đề Oanh
Năm sinh : 1937
Quê quán : Duy Trinh, Duy Xuyên, Quảng Nam
Hiện ở tại : quê nhà
(những bài thơ giới thiệu ở đây đã có in trong “Thuyền Rồng Chúa Ngự”, Nxb
Văn học, năm 2009)
TẤM ẢNH NGÀY XƯA
Những gì còn lại trong tôi
Tình xưa nay đã lỡ rồi duyên ta
Hình em dù có phai nhòa
Tôi tìm kỷ niệm trong ta thuở nào
vẫn đôi ánh mắt dạt dào
Vẫn vành môi đỏ thắm vào tình thơ
Vẫn trong gương mặt đợi chờ
Vẫn làn tóc phủ đôi bờ vai em
Vẫn hình dung lại từng đêm
Dưới trăng gặp gỡ hàn huyên buổi đầu
Hỡi người yêu cũ ta đâu!
Nếu còn chăng cũng mái đầu điểm sương
QUÊ TÔI (LÀNG ĐÔNG YÊN)
Mùa hè năm 1960
Quê tôi đó vẫn in sâu vào tâm khảm
Tôi nhớ nhiều lòng cảm mến quê hương
Bờ sông Thu có dâu xanh từng đám
Nuôi con tằm óng ánh sợi tơ vương
Quê tôi đó thú hoa màu đẹp lắm
Mảnh phù sa là một mảnh đất vàng
Bãi dây khoai ngó mịt mù xanh thẳm
Gò bắp tươi non mượt trổ con chàng
Quê tôi đó tháng ngày khung cửi dệt
Khắp nẻo làng lắc cắc nhịp thoi đưa
Có chim hót trong bờ tre xanh biếc
Có ve sầu nhạc họa buổi ban trưa
Quê tôi đó chiếc lò ươm cũ kỹ
Con kén vàng trong nước chạy tung tăng
Bao cô gái bên lò ngồi thủ thỉ
Những câu hò giải trí đã từng quen
Quê tôi đó có cây đa tự cổ
Đứng trỏ cành từng đón gió mùa thu
Bên chùa Phật khói hương nơi ngưỡng mộ
Hồi chuông chiều ngân những tiếng công phu
Quê tôi đó chiếc cầu tre nho nhỏ
Nằm vắt qua dòng suối giữa làng
Trông trên bờ bầy trâu đương nhai cỏ
Trẻ mục đồng ngơ ngác miệng ca vang
Quê tôi đó mái gà chưa lẻ mẹ
Từ vườn cau nom thấy quạ bay sang
Gà tung cánh ấp đàn con rất lẹ
Để chống đương với địch thủ hung tàn
Quê tôi đó mỗi lần xuân trở lại
Những cành mai tham ngõ gió đưa hương
Những dây bí, dây bầu sây nụ trái
Vạn mầm non trồi lộc lá cây vườn.
LỄ HỘI BÀ CHÚA TÀM TANG
(Bà Đoàn Quý Phi)
Lật xem trang sử quê nhà
Tìm về quá khứ nhớ bà Quý Phi
Rạng danh tài đức nữ nhi
Bốn trăm năm lẻ sử thi vẫn còn
Qua người con gái vàng son
Gái tài hoa ấy hãy còn lưu danh
Tay tiên hái lá dâu xanh
Gửi tằm giữ hộ nhả thành sợi tơ
Sông Thu vọng tiếng đợi chờ
Khách du thuyền mộng ghé bờ tương tri
Đại Nam liệt truyện còn ghi
Chính bà tên thật Ngọc Phi tộc Đoàn
Nết người hiền thục đoan trang
Một đêm trăng tỏ bóng nàng trong dâu
Vang lên tiếng hát nhiệm mầu
Âm thanh tuyệt diệu ý thâm tình nồng:
“Tai nghe Chúa ngự thuyền rồng
Thiếp thương phận thiếp má hồng nắng mưa
Thuyền rồng Chúa ngự nơi đâu
Thiếp thương phận thiếp hái dâu một mình ”
Bỗng trong nhịp điệu tang tình
Khiến chàng thái tử giật mình tìm xem
Lòng dân càm mến nỗi niềm
Sông Thu ghi dấu một đêm trăng vàng
Rằng đây trong cuộc truy hoan
Gặp nhau Chúa Nguyễn Phúc Loan mến tài
Cái duyên kỳ ngộ không sai
Chính nơi nguyền ước bãi dài Diên Châu
Từ cô thôn nữ hái dâu
Yêu nhau gửi giấc mộng đầu đẹp duyên
Đắm say tiếng hát dịu hiền
Nể vì đức hạnh truân chuyên con người
Chúa ban sắc chỉ rước mời
Hiếu chiêu Hoàng hậu được dời về cung
Đức người xưa nghĩ khôn cùng
Bày ra canh cửi khắp vùng quê ta
Tằm tơ, lanh xuyến, lụa là
Nhờ ơn tô nghiệp quê nhà hồi sinh
Ngày nay tưởng niệm anh linh
Tế Bà lễ hội tỏ tình tiền nhân.
Duy Trinh, ngày 04-4-2006