ĐOÀN CÔNG TIẾN
- Tên thật: Đoàn Công Tiến
- Bút hiệu : Linh Thy
- Năm sinh : 1955
- Quê quán : Duy Trinh, Duy Xuyên, Quảng Nam
- Hiện ở tại : quê nhà
- (những bài thơ giới thiệu ở đây đã có in trong “Thuyền Rồng Chúa Ngự” Nxb
- Văn học, năm 2009)
BÓNG THỜI GIAN
Kính viếng hương hồn Mẹ
Chiều hôm nay con đến thăm mộ mẹ
Nắng thu vàng gió núi giọng nỉ non
Con bé nhỏ tình mẹ bao la tỏa sáng
Chi còn tìm theo bóng thời gian
Mộ mẹ nơi này con vơi bớt suy tư
Mẹ nằm đây một ngọn đồi đan cỏ
Bốn mùa đi qua mưa, lạnh, nắng, gió
Sỏi đá im lìm ấp ủ mẹ yêu
Tối hôm nay con đốt nhang bàn thờ mẹ
Trống xập xình trẻ nhỏ múa lân
Năm ấy mẹ quằn đau thân xác
Hơi thở cuối cùng mẹ để lại trần gian
Con vẫn thấy mình còn rất trẻ thơ
Thèm bầu sữa thơm căng đầy ngực mẹ
Khao khát lời ru từ vành môi nhỏ bé
Nhìn mẹ mỉm cười cất giọng ầu ơ
Chi là gặp mẹ ở giấc mơ
Khắc họa trong tim hình bóng mẹ
Với mẹ con luôn là đứa trẻ
Để lần tìm theo bóng thời gian,
Trung thu 2002
Duy Xuyên - Quảng Nam
CÒN LẠI GÌ
Tôi chẳng còn gì đối với em
Ngoài thơ tôi viết tặng em ngày đi học
Tôi vẫn nghĩ thơ mình là thơ con cóc
Em vẫn say sưa đọc và yêu tôi
Em chẳng còn gì đối với tôi
Dẫu thuở yêu em tôi làm thơ nhiều nhất
Thơ cũng biết si tình ngây ngất
Em yêu tôi hay thật chỉ yêu thơ
Tôi giật mình như vừa tỉnh cơn mơ
Từ giã sách đèn tôi vào bộ đội
Mặc giá rét mưa tuôn mặc cho nắng cháy
Thơ vẫn cùng tôi theo suốt bước quân hành
Thơ biết buồn khi đồng đội hy sinh
Biết chia sẻ nắm cơm hay một phần điếu thuốc
Thơ biết đau thương trước những gì mất mát
Và bỗng reo vui khi chiến thắng trở về
Đồng đội tôi gương mặt rất nhà quê
Gian khổ vẫn làm thơ để đầy trong túi cóc
Thơ trên báng súng trên ba lô thơ nằm trên chốt
Câu thơ tình của người lính nhớ phương xa
Còn lại gì sau những năm tháng đi qua
Chân khập khễnh cùng thơ và nỗi nhớ
Tôi nhớ em nhớ một thời áo trắng
Nhớ đồng đội tôi đã đi mãi không về...
Duy Xuyên - Quảng Nam
Tháng 8-1980
BẾN ĐÒ GẶP
“Cây đa trốc gốc trôi rồi
Bến đò xưa còn đó anh ngồi đợi ai”
(Ca dao)
Sao không gọi là bến đò Ngang
Sao không là bến đò Dọc
Ai khéo đặt tên bến đò Gặp
Để lần qua đò nhớ mãi không quên
Em chèo thuyền đưa khách sang sông
Khách qua lại Phú Bông
Khách xuôi về Hà Mật
Bao khách đợi bến đò Gặp
Ai chờ ai biết có gặp được không?
Mùa hè nước trong mùa đông nước lũ
Dáng nhỏ dẻo dai ai ngờ em du kích
Tay súng tay chèo đưa bộ đội sang sông
Em chở đoàn dân công
Qua Vạn Bùn tải đạn
Chở thương binh chở bà con sơ tán
Khi đất quê mình chìm ngập đạn bom
Đất nước bình yên ai về thăm Đò Gặp
Thăm người lái đò năm ấy với dòng sông
Khách vẫn qua lại Phú Bông
Khách vẫn xuôi về Hà Mật
Đi qua đât Vạn Buồng
Xanh mượt một vùng dâu
Rặng phi lao che rợp bến sông
Như che cả linh hồn em - người du kích
Chiếc thuyền chao sóng mrớc làm đôi
Biết bao trái tim hồng qua Đò Gặp
Bàn tay em làm nên bao hạnh phúc
Nay anh về bến Đò Gặp... không em!
Phòng Tư pháp Duy Xuyên - Quảng Nam
Tháng 10-1980