MÙA XUÂN THẢM HÒN KẼM, ĐÁ DỪNG
Lên nguồn nhìn xuống biển đông
Hội An hồng sóng nước gần chân mây
Nắng chiều còn rải non tây
Hoa rừng khép cánh, dáng mây ngập ngừng
Lên thăm Hòn Kẽm, Đá Dừng
Thác về trăm ngả, cá trừng hố sâu
Giữa dòng nước chảy trong xanh
Mây trời lơ lửng nắng ganh vịnh Bà
Sông Bung mùa lạnh đã qua
Bản làng dân tộc nhìn xa mờ mờ
Viếng thăm lòng tại ngẩn ngơ
Giữa rừng vượn hú, chim ca ru cành
Lều tranh nằm giữa đất lành
Thuyền về xuôi ngược, thác ghềnh rú reo
Nước tuôn, trăng ló qua đèo
Thuyền về, Cửa Đợi, mái chèo nhặt thưa
Ta về thuyền chở trăng đưa
Mà thương rừng lạnh sớm trưa ai chờ
Người buồn cảnh lại ngẩn ngơ
Biết bao ghềnh thác nằm mơ Đá Dừng
Sông Thu nước chảy mượt mà
Đá Dừng, Hòn Kẽm, sông Đà đợi trông
Nhớ từng hột muối ngày xưa
Đứng bên Hòn Kẽm giữa trưa khóc tình.
NGƯỜI ĐI QUÊN VỀ
Người đi chân lạc bến đời
Khói hương hoang lạnh một thời xa xưa
Mái nghèo tranh lọc giọt mưa
Nghe lòng thơm lạnh chân vừa chơi vơi
Chim về lạc cánh xa vời
Ngày thu lá rụng sóng dồi biển xanh
Chim ca gửi gió ru cành
Rừng sâu đêm vắng giữa vành đất hoang
Trăm năm theo mãi bản làng
Ngàn khe tạo cảnh mơ màng khó quên
Vầng trăng tỏ bóng bên thềm
Lối mòn nẻo quạnh người quên đường về
Đêm thâu cú rúc não nề
Lạnh lùng sương thấm nẻo về chiêm bao
Người xưa giờ ở phương nào
Nẻo buồn hiu quạnh nẻo vào có không.
Quê nhà Duy Trinh - Quảng Nam
22-02-2004
QUÊ NGHÈO
Mái nghèo mọc giữa rừng hoang
Đêm đêm chiêu buôt gió ngàn hăt hiu
Khói đêm lạc giữa núi đèo
Trăng lên thâm lặng ai gieo nói tình!
Lôi mòn măt mỏi mòn mong
Lưng còng bên suôi đứng trông đầu ngàn
Sớm trưa cùng cảnh bản làng
Ngô hầm muối trắng... đỡ qua tháng ngày
Đói lòng bắt ốc hái rau
Nương đồi khoai sắn bắc cầu nguồn vui
Cảnh nghèo quấn quýt cuộc đời
Núi sông nhớ mãi con người trung kiên!