HỒ KIẾN TRÚC
- Tên thật: Hồ Kiến Trúc
- Quê quán : Duy Trinh, Duy Xuyên, Quảng Nam
- Hiện ở tại: quê nhà
- (những bài thơ giới thiệu ở đây đã có in trong "Thuyền Rồng Chúa Ngự" NXB Văn Học, năm 2009)
SAO EM KHÔNG VỀ THĂM QUÊ
“…Thời gian qua đi nhanh chóng
Quê hương nghèo năm tháng vẫn chờ mong
về đi em dù chỉ một lần
Sân ga cũ vẫn đón chờ người xa xứ
Đời vẫn đẹp tình yêu luôn ấp ủ
Và tình quê mãi mãi khó phôi pha...”
QUÊ TÔI
Viết tặng quê hương
Quê tôi là xã Duy Trinh
Miền Trung đất Quảng nghĩa tình nặng sâu
Trường Sơn núi líp xanh màu
Phía Đông bờ biển đẹp giàu tài nguyên
Giao lưu nối tiếp ba miền
Miền Trung khúc ruột nối liền với nhau
Con đường xe hỏa ga tàu
Tiếng còi inh ỏi đêm ngày chạy qua
Người dân chân chất thật thà
Cần cù lao động trải qua bao đời
Chiến tranh khói lừa một thời
Giặc cày ủi trắng thành nơi chiến trường
Bao người con của quê hương
Hy sinh dũng cảm kiên cường đấu tranh
Tự do độc lập quyết giành
Hòa bình xây lại màu xanh ruộng vườn
Hòa bình xây lại mái trường
Đổi thay từng bước điện, đường quê tôi
Ngành nghề truyền thống lâu rồi
Nuôi tằm dệt lụa phục hồi lại ngay
Tiếng thoi máy dệt hằng ngày
Đi về Văn Thánh hôm nay rộn ràng
Nhà xây thêm mới khang trang
Đường quê, cầu mới rõ ràng hơn xưa
Thay trời đắp đập làm mưa
Vĩnh Trinh nước tưới cho mùa bội thu
Đâu còn sống cành âm u
Ngày xưa gian khổ mịt mù tối tăm
Nỗi đau đất nước hờn căm
Bao nhiêu gian khổ bao năm trải đầy
Bây giờ cuộc sống hôm nay
Tự do độc lập đời thay đổi đời
Ai về thăm lấy quê tôi
Duy Trinh quê mẹ tình người yêu thương.
TÌM EM
Viết tặng liệt sĩ Hồng
Tôi về quê cũ tìm em
Đâu còn gặp lại để thêm nôi buồn
Mùa đông gió lạnh mưa tuôn
Lá bay bay rụng nghe hồn lặng đau
Tôi vế đất mẹ nơi xưa
Thân thương biết mấy gió mùa chuyển giao
Sông Thu vẫn nước xanh màu
Ga chiểu còn nhớ con tàu viễn phương
Tôi về tìm lại thời gian
Đi trên đất mẹ lối mòn tuổi thơ
Còn đây sông nước ruộng bờ
Tìm em đâu gặp bây giờ còn đâu
Tuổi xanh không chịu cúi đầu
Giặc thù xâm lược nỗi đau quê mình
Em vào du kích đấu tranh
Góp phần tuổi trẻ quyết giành tự do
Bao nhiêu ước hẹn đợi chờ
Ngày vui chiến thắng rợp cờ hân hoan
Nhưng quân bán nước bạo tàn
Bắt em giết hại dã man thú người
Em còn trẻ lắm đôi mươi
Làm bao nhục nhã chúng vùi xác em
Ngày về bao nỗi buồn thêm
Còn đâu gặp lại người em mất rồi
Thương nhiều biết mấy em ơi!
Đói cơm thiếu thốn một thời quê hương
Tuổi thơ sớm chịu đoạn trường
Chiến tranh ác liệt đau thương qua rồi
Thăm mồ em nhớ thương ôi!
Nằm đây đất mẹ núi đồi yêu thương
Thành tâm xin đốt nén hương
Mong em yên nghỉ gió ngàn thiên thu.
(Viết sau chiến tranh)