Báo nỗi đau lặng Thầm theo nước
Những nhà thơ nổi bước mãi đi tìm
Nơi người năm khao khát bầu trời xanh dang rộng cánh chim
Nhưng rừng tay đưa lên, vạn bước chân đi tới
Điệp điệp trùng trùng đồng xanh lúa mới
Hạnh phúc ấm no vang tiếng gọi lên đàng...
Nơi người nằm khao khát những mùa xuân
Trong cơn đau lắng nghe lời chim hót
Những vì sao lung linh đêm đêm là bạn
Mượn lời thơ thỏ thẻ chuyện đời mình
Nỗi đau đời chồng chất mãi xung quanh
Nơi người nằm năm mươi năm và mãi mãi
Ngôi miếu hoang và chiếc giường con còn lại
Những nhà thơ nổi bước mãi đi tìm...
MỸ SƠN SƯƠNG MÙ
Em về có thấy Mỹ Sơn
Núi ôm tháp ngủ, gió hờn lãng du
Mây che ngang tượng đá mù
Dưới sâu chiêm nữ lời ru bồi hồi
Từng viên gạch thắm mau môi
Còn Vương tiếng hát nụ cười Chiêm Nương
Giọt buồn rơi xuống mù sương
Ngàn năm ai nhớ ai vương vấn người
Từng phiên chợ họp xa rồi
Tiếng reo lúc lạc bên đồi Chàm Tan
Trải bao gió núi mưa ngàn
Tháp chơ vơ lạnh mấy hàng cây cao
Sương mù che bóng trăng sao
Tiếng chim gọi bạn tan vào hư không.