MÃ VĨNH TRINH
- Tên thật: Võ Đình Quý
- Bút hiệu: Mã Vĩnh Trinh
- Quê quán : Duy Trinh, Duy Xuyên, Quảng Nam
- Hiện ở tại : thành phố Hồ Chí Minh
- (những bài thơ giới thiệu ở đây đã có in trong “Thuyền Rồng Chúa Ngự”, Nxb Văn học, năm 2009)
DUY XUYÊN QUÊ TÔI
Đất mẹ tôi sinh giữa bể đời
Duy Xuyên tơ lụa tiếng muôn nơi
Sông Thu dâu ngát xanh tằm kén
Bến nước đôi bờ cát trắng phơi
Bàn Thạch xanh mơ dáng liễu gầy
Xưa đôi chiếu gấm ở nơi đây
Khéo tay cô thợ đan mành cói
Mời bác mua cho tấm chiếu này
Nam Phước dừng chân ăn bún phấn
Chợ Chùa, Xuyên Mỹ bóng đa cao
Xuyên Tây nón lá nghiêng vành mống
Tà áo Sào Nam rất tự hào
Non Trược chiều vang chuông đổ xa
Hoàng Châu ngày ấy dáng kiêu sa
Đông Yên vẫy gọi con tằm nhộng
La Tháp chiều buông ánh nắng tà
Mỹ Lược đò chiều gợi nhánh thơ
Duy Xuyên, Đại Lộc nối đôi bờ
Tình ơi! Giao Thủy hai dòng nước
Bến đợi giao hòa xanh lối mơ
Cầu Mổng, Câu Lâu nối nhịp dài
Sông Hoài xanh nước quyện sương mai
Đò xuôi phố Hội dừa soi bóng
Lấp lánh đèn, trăng dáng nguyệt đài
Thủy điện Duy Sơn xanh lúa đồng
Ga chiều Trà Kiệu trải hoàng hôn
Còi tàu gợi nhớ mùa đưa tiễn
Lữ khách phương xa thấy chạnh lòng
Đất thánh Mỹ Sơn di tích xưa
Tham quan thắng cảnh cổ thành vua
Mây ngàn núi quắp xanh cao ngất
Thành cổ rêu phong đã mấy mùa
Du khách dừng chân ở chốn này
Thạch Bàn con nước nhuộm trời tây
Tà dương ngả bóng ru hồn mộng
Chiểu tím hoàng hôn hương ngất ngây
Về lại Duy Xuyên thăm cố hương
Thu Bồn con nước mấy dòng thương
Trường Son hùng vĩ ngàn cây quý
Biển bạc phương Đông ngập lúa đồng
Duy Xuyên ngày ấy ở trong tôi
Từ mới sinh ra đến cuối đời
Đất mẹ nuôi người con viễn xứ
Muôn đời con vẫn nhớ người ơi!
ĐÁT QUẢNG SINH TÔI
Đất Quảng sinh tôi giữa bể đời
Đứng nhìn dòng nước ngắm ngàn khơi
Sông Thu dâu ngát xanh tằm kén
Bến nước đôi bờ cát trắng phơi
Đất Quảng sinh tôi giữa bể đời
Ngậm từng hạt nắng hớp sương rơi
Sông Thu diệu vợi nào đâu thấy
Chỉ thấy đau thương cả cuộc đời
Đất Quảng sinh tôi giữa bể đời
Nuốt từng huyết lệ giọt châu rơi
Trăng thu lơ lửng sầu nghiêng bóng
Thuyền mộng chơi vơi lạc giữa đời
Đất Quảng sinh tôi giữa bể đời
Ăn nằm dưới đất tắm sương rơi
Ươm tơ dệt lụa muôn người mặc
Quần áo ta đây rách tả tơi
Quảng Nam ngày ấy ở trong tôi
Từ mới sinh ra đến cuối đời
Đất Mẹ nuôi con người viễn xứ
Muôn đời con vẫn nhớ - Người ơi!