SÔNG THU
- Tên thật: Trần Tấn Phùng
- Bút hiệu: Sông Thu
- Quê quán : Duy Trinh, Duy Xuyên, Quảng Nam
- Hiện ở tại : thành phố Đà Nẵng
- (những bài thơ giới thiệu ở đây đã có in trong “Thuyền Rồng Chúa Ngự”, Nxb Văn học, năm 2009)
SÔNG THU
Ngọn gió heo may thổi lạnh về
Lâu rồi trở lại xóm làng quê
Cảnh nay khác lạ nhiều hơn trước
Vắng bóng người thương xõa tóc thề
Đâu có trăng vàng chao sóng nước
Xuôi thuyền lưng tựa, má tê mê
Đò đưa bến cũ đâu còn nữa ?
Sông lấp, cát bồi, trút lê thê
ƠN SINH THÀNH
ơn sâu nghĩa nặng sinh thành
Công lao Cha - Mẹ khắc lòng dạ con
Trải bao ngày tháng mỏi mòn
Cha bươn khó nhọc, Mẹ tròn mắt sâu!...
Công ơn từ thuở ban đầu
Mẹ mang trong bụng dãi dầu lo toan
Tiền đâu trang trải chu toàn
Sinh con hạnh phúc lại càng thêm lo
Lớn lên từng bước lần dò
Dìu con đi đứng đói no tháng ngày
Thành người Mẹ sợ rủi may
Ra đường sông suối có hay việc gì?
Thế rồi Mẹ lại nghĩ suy
Học hành có khá ra chi không nào?
Tương lai rồi sẽ ra sao
Chọn đôi sánh lứa ngọt ngào tình thương
Cuộc đời Mẹ khổ nhiều phương
Cha lo thanh bạch tiền lương giữ lề
Cõi tiên Cha - Mẹ quy về
Các con thành đạt trọn bề ơn sâu
Chữ trung chữ hiếu làm đầu
Công ơn Cha - Mẹ biết bao nghĩa tình.
Ngày 10-10-2008
TÌNH XƯA
Sân ga đếm lá vàng rơi
Trong tim tan nát từ hồi thanh xuân
Ga chiều còn nhớ lệ tuôn
Người thương thuở trước, giọt buồn đâu đây!
Hẹn nhau có mấy trăm ngày
Đâu ngờ xa cách chừ đây mới về
Lần theo phố vẳng Mỹ Khê
Tìm em lối cũ... não nề biệt tăm!
Từ khi cách trở xa xăm
Nay về tưởng gặp trăng rằm... trong mưa!
Em ơi! Chuyện cũ năm xưa
Ga chiều se lạnh đủ vừa xót xa!