THÁI XUÂN QUANG
- Tên thật: Thái Xuân Quang
- Quê quán : Duy Trinh, Duy Xuyên, Quảng Nam
- Hiện ở tại : thành phố Hồ Chí Minh
- (những bài thơ giới thiệu ở đây đã có in trong “Thuyền Rồng Chúa Ngự”, Nxb Văn học, năm 2009)
NIỀM TỰ HÀO
‘ Quê hương tôi lòng biết mấy tự hào
Thương nhớ lắm một làng quê muôn thuở
Duy Trinh ơi! Đi đâu rồi cũng nhớ
Biển dâu xanh và bãi bắp giao mùa
Quê xưa nghèo ba bữa độn sắn khoai
Tuy đói khổ vẫn một lòng chuy thủy
Ta nhớ lại thời chiến tranh đánh Mỹ
Giặc bạo tàn nó hủy hoại quê hương
Nhưng Duy Trinh vẫn anh dũng kiên cường
Cùng cả nước lo diệt bầy quỷ dữ
Duy Trinh nay đã đi vào lịch sử
Được tuyên dương vinh dự xã anh hùng
Niềm tự hào phấn khởi nỗi vui chung
Người nằm xuống mang niềm vui trọn vẹn
Với Duy Trinh tương lai đầy hứa hẹn
Nước đập về xanh tốt lúa đơm bông
Khắp xóm thôn tiếng dệt ấm êm vang
Duy Trinh ơi! Nay không còn gian khổ
Đầm ấm làng nghề vui ngày hội ngộ
Điện sáng đường quê - Xuân thắm mai vàng
CÂY CẦU MỚI
Tặng Hồ Trường, Nguyễn Bốn
và tập thể BCN HTX Dệt Duy Trinh
Cây cầu mới nối hai miền cách trở
Ơi quê hương! Nay đã thỏa mong chờ
Từ ngàn xưa chưa có được bao giờ
Nay Duy Trinh cầu liên bờ thương nhớ
Người đi trước hy sinh giành độc lập
Tuổi trẻ bây giờ xây dựng quê hương
Cầu Duy Trinh mang vóc dáng yêu thương
Cầu Văn Thánh, cầu Duy Trinh là một
Bên Duy Trinh ngày đêm vang tiếng dệt
Chợ Hàm Rồng rộn rã tiếng cười vui
Nay không còn cành cách trở xa xôi
Cầu nối nhịp cho hai miền qua lại
Cho Trà Kiệu, Duy Trinh gần nhau mãi
Những đêm trăng vui trai gái hẹn hò
Khi đông về, lũ lụt khỏi còn lo
Không còn cảnh đợi đò kêu ơi ới
Đi trên cầu mà lòng nghe phơi phới
Nước tràn bờ dạ cũng chẳng núng nao
Quê hương ơi! Ta biết mấy tự hào
Vòng tay lớn ôm choàng hôn đất mẹ
Bước tiếp bước mang niềm tin tuổi trẻ
Đã góp phần xây dựng lại quê hương
Xin gửi về nơi đất Mẹ yêu thương
Niềm phấn khởi quê hương ngày đối mới.
NGƯỜI CON GÁI DUY TRINH
Người con gái Duy Trinh
Em hy sinh biết bao người thương tiếc
Tên của em muôn đời bất diệt
Thái Thị Hồng người con gái kiên trung
Em chết đi để lại vạn môi tình
Tình đất nước, tình quê hương
Tình người, tình bạn
Tuổi thanh xuân cuộc đời hoa nở
Bởi vì đâu ? Em phải lìa đời
Giữa lúc chiến trường lửa bỏng dầu sôi
Có kẻ bán lương tâm đầu hàng theo giặc
Chúng chỉ điểm - Em bị vòng vây quân thù siết chặt
Cuối cùng đành phải hy sinh
Em đâu phải thường tình nhi nữ
Tin em chết cây u buồn lá rũ
Bè bạn thương tình nhớ tiếc khôn nguôi
Em ra đi tuổi đời còn trẻ
Hai mươi mấy mùa xuân mộng thắm ân tình
Hôm nay vui hòa bình đất nước
Nơi quê nhà em sống mãi với lòng dân.