TIÊU PHONG
- Tên thật: Nguyễn Mười
- Bút hiệu: Tiêu Phong
- Quê quán : Duy Trinh, Duy Xuyên, Quảng Nam
- Hiện ở tại : thành phố Hồ Chí Minh
- (những bài thơ giới thiệu ở đây đã có in trong “Thuyền Rồng Chúa Ngự”, Nxb Văn học, năm 2009)
KHÚC HOAN CA
Anh là trai đất Quảng
Em là gái sông Trà1
Thương em bao năm tháng
Yêu anh lắm mặn mà
Anh nhìn em tha thiết
Em đắm đuối thiết tha
Trao nhau bao hẹn ước
Mơ đến chân trời xa...
Mắt em buồn như liễu
Tóc em xõa bờ vai
Anh khen, em nũng nịu
Tay mân mê khuy cài
Em nhìn qua cửa sổ
Chim huýt sáo trên cành
Nắng ngoài kia đang đổ
Bẽn lẽn gọi tên anh
Đất chưa mưa đã thắm
Rượu chưa nhấm đã say
Quê anh tình thắm đậm
Gặp em ở chốn này
Hậu Giang sây cây trái
Cửu Long nặng phù sa
Tiếng hò người em gái
Giọng hò khoan quê ta
Anh là trai đất Quảng
Em là gái Cửu Long
Gặp nhau tình giao cảm
Trao nhau một tấm lòng.
1 Sông Trà: một nhánh sông Hậu Giang - miền Tây Nam Bộ: (ý thơ Thạch Khê).
TRĂM NĂM TRỒNG NGƯỜI
Tặng các cô giáo dạy Trường Tiểu học Tân Tân, Duy Trinh
Đã bao năm cô đứng trên bục giảng
Viên phấn mòn, dày thêm trang giáo án
Bàn tay nhỏ cô gieo những mầm xanh
Cho hoa muôn sắc trái ngọt trĩu cành
Ngoài kia trăng khuya dòm song cửa
Trong này bên chồng bài lo tu sửa
Từng nét bút ý đẹp lời văn hay
Như người làm vườn chăm bón lá xanh cây
Cô trồng người cho xanh màu trí tuệ
Bao mái đầu xanh hưởng nhiều ân huệ
Lớp mới đến, lớp trước lại ra đi
Như con tằm cô cứ mãi vương tơ
Tạo bao nhiêu quả cho đời đã hái
Chẳng một lần cô mong đời trả lại
Lương lưng đáy túi - nhưng tình nghĩa vẫn đầy
Cô mãi gieo mầm cho thế hệ tương lai
Người trồng vườn đến mùa thu hưởng quả
Cô “trồng người” đời tặng nghĩa “tôn sư”.